Theo các bằng chứng hóa thạch từ 66 triệu năm trước, các nhà nghiên cứu xác định axit hóa đại dương có thể gây ra sự tuyệt chủng của hàng loạt sinh vật biển.
Một tác động chính của khủng hoảng khí hậu là các vùng biển có tính axit hơn, vì chúng hấp thụ khí thải carbon từ việc đốt than, dầu và khí đốt. Các nhà khoa học cho biết nghiên cứu mới nhất này là một cảnh báo về nguy cơ “sụp đổ hệ sinh thái” trên các đại dương, nơi sản sinh ra một nửa lượng oxy chúng ta đang thở. Đại dương đang hấp thụ khoảng 25% lượng khí thải CO2 của thế giới sinh ra do hoạt động của con người. Điều này gây ra hiện tượng axit hóa các đại dương do thành phần pH trong nước giảm. Lượng pH ở bề mặt của đại dương đã chuyển từ 8,2 xuống dưới 8,1 trong thời công nghiệp do sự gia tăng lượng khí CO2. Nồng độ pH giảm tương ứng với độ axit của đại dương tăng khoảng 30%.
Những tác động của nhiệt độ cao ở các đại dương kết hợp với sự suy giảm oxy tại những nơi này cũng như hiện tượng axit hóa sẽ tác động tiêu cực tới hệ sinh thái biển, ảnh hưởng trực tiếp tới đời sống sinh vật biển với mức độ khác nhau trên từng loài. Tuy nhiên, giới chuyên gia cảnh báo, dù một số loài không chịu tác động trực tiếp từ axit hóa đại dương cũng sẽ không thể tránh được tác động gián tiếp từ những xáo trộn trong chuỗi thức ăn hay thay đổi môi trường sống.
Các nhà nghiên cứu đã phân tích các vỏ sò nhỏ trong trầm tích được hình thành ngay sau khi một thiên thạch khổng lồ đâm vào Trái đất, quét sạch khủng long và 3/4 các loài sinh vật biển. Phân tích hóa học của vỏ cho thấy sự giảm mạnh độ pH của đại dương trong thế kỷ đến thiên niên kỷ sau cuộc tấn công.
Sự tăng đột biến này đã chứng minh tác động của thiên thạch làm cho đại dương có tính axit hơn, làm tan tróc lớp vỏ trắng của nhiều loài. Bên cạnh đó, hoạt động núi lửa với quy mô lớn cũng là thủ phạm, nhưng điều này xảy ra trong một khoảng thời gian dài hơn nhiều.
Các đại dương bị axit hóa do thiên thạch va chạm vào đá chứa sunfat và cacbonat, tạo ra axit sunfuric và axit cacbonic khi mưa xuống. Sự biến mất hàng loạt của thực vật trên đất liền sau cuộc va chạm cũng làm tăng lượng CO2 trong khí quyển.
Các đại dương có tính axit đang hòa tan vỏ của các sinh vật biển làm những sinh vật này không có khả năng chống lại các kẻ ăn thịt.
Trạng thái này sẽ tồi tệ hơn khi nồng độ axit trong các đại dương được dự đoán tăng lên gấp ba lần. Hiện tượng này có thể là một thảm họa tiềm năng đối với các chuỗi thức ăn.
Vỏ của các sinh vật biển đang bị hòa tan bởi sự nóng lên toàn cầu – làm cho các sinh vật này mất khả năng tự vệ chống lại kẻ thù, theo một nghiên cứu mới cho biết.
Vùng nước xung quanh Nam Cực đang ngày càng trở nên có tính axit do mức tăng nồng độ khí carbon dioxide và nước biển đang ăn mòn lớp bảo vệ bên ngoài của những con ốc sên biển.
Tình hình là tồi tệ nhất trong vùng cực vì tại đây khí hòa tan trong nước lạnh.
Một nguy cơ là nước có tính axit sẽ ăn mòn lớp bảo vệ bên ngoài của các động vật chân cánh, còn được gọi là những con bướm biển.
Điều tệ hơn sẽ xảy ra khi độ axit trung bình của các đại dương trên toàn hành tinh của chúng ta được dự đoán sẽ tăng gấp ba lần đầu tiên trong 20 triệu năm qua.
Bướm biển
Và thảm họa là thiếu vỏ, các động vật chân cánh sẽ không có khả năng chống cự lại kẻ săn mồi. Các nhà khoa học cho rằng điều này có thể gây hậu quả nghiêm trọng cho chuỗi thức ăn. Mặc dù có kích thước nhỏ, động vật chân cánh là nguồn thực phẩm quan trọng cho động vật ăn thịt tại nhiều bậc của chuỗi thức ăn, bao gồm cả động vật phù du, cá trích, cá hồi, chim biển và thậm chí cả cá voi.
Nếu không có vỏ, động vật chân cánh sẽ mất khả năng tự vệ chống lại kẻ ăn thịt, mà điều này có thể gây ra sự sụp đổ các quần thể của chúng và những động vật săn mồi.